tieu bach tho em chay dau
Ngày 15/10, Phòng Cứu hỏa Philippines cho biết 6 người đã thiệt mạng trong vụ hỏa hoạn tại một khu dân cư ở thủ đô Manila rạng sáng cùng ngày. Theo cơ quan trên, ngọn lửa đã bùng phát lúc khoảng 2h00 sáng tại vùng ngoại ô Quezon City. Lính cứu hỏa đã dập tắt đám cháy
Các triệu của ngộ độc thực phẩm thường rất nặng ở người cao tuổi và trẻ nhỏ dưới 5 tuổi. Trường hợp bệnh nhân bị ngộ độc thực phẩm nôn và đi ngoài nhiều lần sẽ bị mất nước, mất điện giải, trụy tim mạch rất dễ dẫn đến sốc nhiễm khuẩn nếu nguyên
thể loại: 1×1, nữ sạch, sủng, sắc, ngôn tình hiện đạinhân vật chính: hắc bạch lam và lâm mạn ninhlâm mạn ninh một ngụn liền "ăn" sạch hắc bạch lam sau đó chuồn đi không để lại dấu vết nào.đối với việc bị người ta "ăn" xong bỏ chạy rất tức giận, quyết định phải đi tìm cô bằng được, bắt cô chịu trách nhiệm với hành động của mình.không chỉ có thế, …
Tiểu Bạch Thỏ, Em Chạy Đâu Cho Thoát Chương 63: Tất cả đều bình thường Hắc Bạch Lam lái xe đưa cô đến bệnh viện, Lâm Mạn Ninh ngồi dựa vào vai của Tiểu Á phía sau, anh lo lắng nhìn cô qua gương. Lâm Mạn Ninh vẫn chưa thể định thần lại được, muôn vàn câu hỏi xuất hiện trong đầu cô. Người đàn ông kia là ai? Muốn đưa cô đi đâu?
Hắc Bạch Lam mỉm cười, một tiểu bạch thỏ ngây thơ như thế tự nguyện dâng cho anh, anh có ngu mới không hưởng. Mặt Nạ Chân dạng lột tẩy tế bào chết, giúp da chân mềm mại, trắng trẻo - Giảm đến 45% Dụng cụ chà gót chân hàng nội địa Châu âu - Siêu mềm mại, chống nứt nẻ da - Giá sale cực rẻ!
Weight Watchers Von Online Zu Treffen Wechseln. Giới thiệu Danh sách chương Fan Bình luận Thể loại 1×1, nữ sạch, sủng, sắc, ngôn tình hiện đạiNhân vật chính Hắc Bạch Lam và Lâm Mạn NinhLâm Mạn Ninh một ngụn liền “ăn” sạch Hắc Bạch Lam sau đó chuồn đi không để lại dấu vết với việc bị người ta “ăn” xong bỏ chạy rất tức giận, quyết định phải đi tìm cô bằng được, bắt cô chịu trách nhiệm với hành động của chỉ có thế, Lâm Mạn Ninh còn giống như chiếc vòng kim cô chuyên để đối phó với tính trăng hoa của Hắc Bạch Lam. Trời đất đều không thể khiến anh sợ, chỉ sợ mỗi việc cô biến Mộ Danh sách tặng bạc Hiện chưa có ai tặng bạc cho truyện này!
Bác sĩ suy nghĩ vài giây rồi đồng ý"Được, cô hãy vào nói với cậu ấy vài câu, biết đâu người bệnh sẽ nghe thấy mà có nghị lực vượt qua."Lâm Mạn Ninh đi cùng bác sĩ vào trong, cô như suy sụp khi nhìn thấy anh, mặt mày anh trắng bệch đang nằm trên chiếc giường với ga màu trắng tinh lạnh lẽo kia, phần đầu bị quấn rất nhiều băng "Lam..anh làm sao thế này? Anh đừng làm em sợ.." Cô ôm lấy anh, khóc nấc lên, những giọt nước mắt làm ướt cả một khoảng áo của "Không phải anh từng nói nếu em tỉnh lại anh sẽ đưa em đi xem nhiều chỗ thú vị hay sao? Em đã tỉnh lại rồi, anh muốn lừa em sao? Đồ xấu xa nhà anh."Hai mắt cô mờ đi"Anh nói gì đi, xin anh đừng im lặng như vậy, em xin lỗi...đáng lí em phải tỉnh dậy sớm hơn...hức..."- "Anh đã từng hứa là sẽ mãi mãi chờ em..anh chờ như thế này sao? Anh nói đi....nếu anh không tỉnh lại em sẽ yêu người khác cho anh xem..."Bả vai cô run lên, càng nói giọng càng nghẹn đi, cuối cùng không chịu nổi nữa mà ngất đi. Y tá bên cạnh lo lắng đỡ lấy "Mau đưa về phòng bệnh." Bác sĩ nói rồi nhìn lên máy đo nhịp tim và huyết áp của anh"Nhìn xem, có thay đổi rồi..."Một bác sĩ gật đầu"Rốt cuộc cũng đã có nghị lực sống, xem ra tình hình khá hơn rồi."Sau khi đưa ra từ phòng cấp cứu, bác sĩ vui mừng báo tin anh đã qua cơn nguy kịch, muộn nhất là trưa mai sẽ tỉnh lại. Mọi người thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh Hắc cười, hai mắt nóng lên, tâm trạng đã bớt căng thẳng, ông biết chắc chắn anh sẽ không muốn gặp anh nên đã lẳng lặng rời đi, Hàn Thiên Lãnh nhìn theo ông, thở ra Hắc Bạch Lam rất may mắn, có một người bố yêu thương mình, chỉ là do bố anh ta không biết cách quan tâm nên mới khiến chuyện xảy ra đến mức hôm sau...Hắc Bạch Lam và Lâm Mạn Ninh được sắp xếp chung một phòng bệnh. Tiểu Á, Mộc Nhiên và Lê Tiểu Du biết tin liền đến thăm hai người họ, trong phút chốc phòng bệnh liền trở nên đông "Không phải mọi người nói Mạn Ninh tỉnh lại rồi sao? Sao cậu ấy vẫn ngủ thế?" Tiểu Á xoa xoa bàn tay của Mạn Ninh, đau lòng hỏi, ba năm nay cô không được ở cạnh bạn thân của mình, có rất nhiều điều muốn nói những Mạn Ninh chẳng nghe Lâm cười gượng"Bác sĩ nói con bé mói tỉnh dậy tình hình hơi yếu nên phải ngủ thêm một giấc."Lê Tiểu Du xoa xoa cái bụng đã nhô lên của mình, Hoắc Thuyến lúc này đi vào"Cô chú, chào mọi người, hai người họ thế nào rồi?"- "Lát nữa chắc sẽ tỉnh lại thôi." Lê Tiểu Du Thuyến lo cho Tiểu Du, cô đang mang thai chắc sẽ không tiện ở lại lâu nên anh đành đưa cô về trước, mặc dù Lê Tiểu Du rất bất Hoa Vỹ bỏ việc tại công ty để đi đến đón Tiểu Á, Mộc Nhiên lắc đầu, phụ nữ có chồng là mất hết tự do. Cũng may cô vẫn còn ít tự do, nghĩ xong liền cười thỏa "Phu nhân, Hàn tổng sai tôi đến đón phu nhân về, ngài ấy muốn ăn trưa cùng phu nhân."Nụ cười trên môi Mộc Nhiên cứng đờ, thôi rồi, cô cũng bị mất tự do, ăn trưa cái con khỉ, đến công ty anh ăn chẳng bao nhiêu còn bị anh ăn sạch sẽ lại, cô không đó chỉ là suy nghĩ, cô chào ông bà Lâm rồi ra Lâm vỗ vai "Mọi chuyện cũng đã ổn rồi, chúng ta xuống dưới lầu ăn chút gì đó đi."Bà Lâm nhìn anh rồi nhìn cô, gật đầu"Được, chúng ta đi thôi."Đôi mắt của Hắc Bạch Lam từ từ mở ra, anh khẽ nhíu mày lại, nhất thời không thích nghi nổi với ánh sáng. Xung quanh căn phòng là màu trắng tinh, anh cảm thấy đầu mình đau nhớ khi mình còn đang hôn mê bên tai là tiếng khóc lóc thảm thiết của Mạn Ninh, điều này làm anh càng cố gắng vượt qua hơn, nhìn sang bên cạnh là cô đang im lặng nằm xoa xoa đầu mình rồi bước xuống giường, đi sang cạnh giường cô, nhẹ nhàng ngồi tay anh sờ nhẹ lên má cô, cô thật sự tỉnh rồi sao? Ngày hôm qua khi bị tai nạn, anh đã rất sợ, sợ không bao giờ được nhìn thấy cô nữa, sợ khi cô tỉnh lại biết chuyện anh bị tai nạn sẽ đau Mạn Ninh nhíu mày, mắt từ từ mở ra, hình ảnh gương mặt ôn nhu của anh hiện lên một cách mờ ảo, như một giấc mơ, anh đang mặc quần áo bệnh nhân, trên đầu còn quấn băng gạc màu "Lam?" Giọng cô nhẹ như lông hồng, như thể không tin được những gì trước mắt bật cười, hạnh phúc nhìn cô"Ừ, em tỉnh rồi."Lâm Mạn Ninh ngồi dậy ôm lấy anh"May quá, anh không sao ròi. Hôm qua em rất lo cho anh."Anh ôm lấy cô, xoa xoa đầu cô"May quá, em cũng đã tỉnh ròi, anh cứ tưởng mình sẽ phải chờ em lâu hơn...anh thực sự rất sợ cảm giác chờ đợi này."- "Em xin lỗi, đáng lí ra em phải tỉnh dậy sớm hơn..." Giọng cô nghẹn Bạch Lam hôn nhẹ lên trán cô"Không cần xin lỗi, em tỉnh dậy đối với anh quá tốt rồi."- "Xin lỗi anh, em biết hết mọi chuyện rồi, trước đây.."Hắc Bạch Lam đặt nhẹ ngón tay lên môi cô"Đừng nói những chuyện quá khứ không vui đó nữa, chúng ta sống vì tương lai, hãy nhìn về phía trước, anh có em, em cần anh vậy là đủ rồi."- "Vâng." Lâm Mạn Ninh gục vào ngực chuyện như một giấc mơ, một giấc mơ dài dằng dẳng, họ chỉ biết cảm ơn đối phương vì đã chờ đợi nhau để không bỏ lỡ bà Lâm đi vào, ngạc nhiên nhìn họ"Hai đứa tỉnh lại rồi sao? May quá.."Ông Lâm mỉm cười, ấn chiếc chuông ở đầu giường để gọi bác sĩ vào kiểm tra qua cho anh và cô.***Đầu tháng cho các nàng ăn thịt có sao không nhỉ?!
Hắc Bạch Lam bỏ qua lời nói của Lâm Mạn Ninh, anh cầm lấy chiếc máy tính bảng rồi bấm sang một bộ phim khác"Bảo bối, xem nhưng thứ này mà em không có cảm giác gì sao?"- "Cảm giác gì chứ? Tôi đã xem từ lâu rồi, chẳng có tí cảm xúc nào." Hắc Bạch Lam hỏi"Vậy sao em còn xem?"- "Tại vì quen rồi, nếu thiếu chúng, tôi sẽ cảm thấy như cuộc đời này thiếu đi thứ quan trọng vậy." Lâm Mạn Ninh Bạch Lam mỉm cười nằm xuống bên cạnh cô, Lâm Mạn Ninh hỏi"Này, chú không được nằm ở đây. Chú mau đi đi."- "Tối nay tôi đến đây là vì nhớ em, muốn ngủ cùng em." Hắc Bạch Lam nhìn vào ánh mắt của Mạn Ninh nhất thời đơ người, câu nói này của anh giây phút này rất chân thật, tim cô rung lên từng hồi, hai má nóng dần lên, cô chưa bao giờ trải qua cảm giác Bạch Lam xoay người nằm đè lên thân thể cô, anh rúc đầu vào cổ, ngửi mùi thơm nhè nhẹ trên cơ thể "Tiểu Ninh, nhớ tôi không? Tôi thì nhớ em, nhớ đến nổi không thể làm được việc gì."Chỉ mới một ngày không gặp cô anh có cảm giác mất mát đi thứ gì đó, cô với anh vốn dĩ không thuộc về nhau, tại sao cô lại làm anh quyến luyến như phải ban đầu chỉ nghĩ là vui đùa cùng cô thôi sao? Một ngày không gặp anh cảm thấy rất nhớ cô, cứ cho là nhớ hương vị của phụ nữ, nên anh đã gọi những người khác khi nhìn thấy họ anh lại cảm thấy rất chán ghét, lúc đó anh mới biết rằng mình thật sự nhớ cô. Nhưng không biết nhớ với tư cách Mạn Ninh thở nhè nhẹ, tim đập mạnh mẽ, người cô bõng chốc cứng ngắc lại, trên đầu giường chiếc máy tính bảng vẫn đang phát bộ phim Bạch Lam không thấy cô nói gì liền ngẩng đầu lên nhìn cô, Lâm Mạn Ninh ngượng ngùng quay mặt sang một bên. Hắc Bạch Lam xoay cằm cô lại rồi từ từ hôn lên môi hôn nhớ nhung chứa đầy ôn nhu, dịu dàng, Lâm Mạn Ninh bất giác quàng tay ôm lấy cổ anh, nhiệt tình đáp lại nụ hôn đến loạn hơi thở anh mới buông cô ra"Vì em tôi phải leo cửa sổ tận lầu ba chỉ để nhìn thấy em, nói với em rằng tôi nhớ em và muốn được ngủ cùng em. Em có thấy cảm động vì điều đó không?"Lâm Mạn Ninh khẽ đẩy anh ra"Cảm động gì chứ? Đây đều là chú tự làm, tôi không bắt ép cú."Bàn tay anh từ lúc nào đã đi vào bên trong áo cô, nhằm trúng bộ ngực mà xoa nắn, cô không hề mặc bra, thật dễ dàng cho việc hành Mạn Ninh giật thót người, miệng khẽ ngân nga vài tiếng. Hắc Bạch Lam cười gian tà rồi cúi xuống hôn lên ngực cô cách một lớp áo "Ư...a""""Cốc...cốc.." Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, mẹ Lâm nói vọng "Lâm Mạn Ninh, con mở cửa ngay cho mẹ, đời thuở nhà ai có con gái nào lại không muốn ngủ chung với mẹ cơ chứ."Hắc Bạch Lam vẫn bình tĩnh hôn lên ngực cô, Lâm Mạn Ninh lo sợ đẩy anh ra, nhưng cơ thể lại rất quyến luyến với sự mê hoặc của "Lâm Mạn Ninh, con có nghe mẹ nói gì không thế? Mở cửa cho mẹ đi, được rồi, được rồi, con muốn đến kí túc xá thì ta liền cho con ở, mở cửa ra."Kí túc xá? Lâm Mạn Ninh đẩy anh ra, nhưng anh lại trừng phạt bằng cách cắn nhẹ lên đầu ngực "Ưm.." Lâm Mạn Ninh lấy tay che miệng mình lại, cô cố gắng điều chỉnh hơi thở"Mẹ...con.."Hắc Bạch Lam nhướn người lên hôn lên môi cô, mẹ Lâm cau "Làm gì thế hả?". Lâm Mạn Ninh khê vỗ vào vai anh, Hắc Bạch Lam cũng không làm khó cô nữa, anh thả đôi môi cô ra rồi tiếp tục hôn lên ngực Mạn Ninh nắm chặt drap giường"Con thấy ở nhà..vẫn tốt hơn...mẹ...con muốn đi ngủ...một mình.."Mẹ Lâm giận dỗi nói"Được, tôi cho cô không gian riêng, muốn làm gì thì làm, từ giờ đừng hòng sẽ được đến kí túc xá ở."Lâm Mạn Ninh kêu khổ, cô nhìn Hắc Bạch Lam, có phải vừa rồi cô hiền quá nên lão dê già này không thèm xem lời nói của cô ra Mạn Ninh đẩy anh ra"Hắc biến thái, chú mà không dừng lại thì cuối tuần này chú đi một mình, tôi sẽ không đi đâu."Hắc Bạch Lam liền dừng lại, anh khàn giọng hỏi"Vậy là em đồng ý rồi?"Lâm Mạn Ninh nói"Điều kiện là chú không được động vào phụ nữ từ giờ đến cuối tuần, ngay cả tôi."Hắc Bạch Lam ảo não đè nén lại dục vọng của mình, đến khi hơi thở của anh đều đặn lại thì Lâm Mạn Ninh đã ngủ thiếp đi, cũng chẳng còn cách nào khác, gặp được cô là vui lắm rồi, anh ôm lấy cô rồi chìm vào giấc ngủ, họ quên rằng chiếc máy tính bảng vẫn đang phát bộ hôm sau..."Cốc...cóc..cốc.." Lúc này có người gõ cửa phòng cô, mẹ Lâm "Lâm Mạn Ninh, không định đi học sao? Giờ này còn ngủ?"Lâm Mạn Ninh cau có lấy cái gối bịt tai mình lại, nhưng tiếng gõ cửa vẫn vang lên như chuông báo thức, cuối cùng cũng phải ngồi "Được rồi, con dậy ngay đây."Cô nhìn sang bên cạnh, chỗ đã trống từ lúc nào, ở đó có một cành hoa hồng màu đỏ, Lâm Mạn Ninh cầm này cũng khá lãng mạng đấy, cô mỉm cười rồi đi vào phòng một tuần Lâm Mạn Ninh chẳng còn gặp lại anh, ngay cả tên của anh cô cũng chẳng hề biết, chỉ biết được anh là Hắc biến thái, điện thoại cũng không có, anh dường như bốc hơi khỏi cuộc sống của anh, một tuần nay phải đi công tác, nhớ cô nhưng cũng chẳng làm được hai không biết rằng bản thân mình đang dần nảy sinh tình cảm với đối phương, nhưng lại cố tình xem nhau như người qua tuần, từ sáng Hàn Thiên Lãnh đã gọi điện nhắc anh đến đúng giờ, vừa xuống máy bay được ba tiếng đồng hồ, anh chỉ vừa kịp nghỉ ngơi ba mươi phút đã thay quần áo đến đón cô.
We will keep fighting for all libraries - stand with us! Internet Archive logo A line drawing of the Internet Archive headquarters building façade. Upload icon An illustration of a horizontal line over an up pointing arrow. Upload User icon An illustration of a person's head and chest. Sign up Log in Internet Archive Audio Live Music Archive Librivox Free Audio Featured All Audio This Just In Grateful Dead Netlabels Old Time Radio 78 RPMs and Cylinder Recordings Top Audio Books & Poetry Computers, Technology and Science Music, Arts & Culture News & Public Affairs Spirituality & Religion Podcasts Radio News Archive Images Metropolitan Museum Cleveland Museum of Art Featured All Images This Just In Flickr Commons Occupy Wall Street Flickr Cover Art USGS Maps Top NASA Images Solar System Collection Ames Research Center Software Internet Arcade Console Living Room Featured All Software This Just In Old School Emulation MS-DOS Games Historical Software Classic PC Games Software Library Top Kodi Archive and Support File Vintage Software APK MS-DOS CD-ROM Software CD-ROM Software Library Software Sites Tucows Software Library Shareware CD-ROMs Software Capsules Compilation CD-ROM Images ZX Spectrum DOOM Level CD Books Books to Borrow Open Library Featured All Books All Texts This Just In Smithsonian Libraries FEDLINK US Genealogy Lincoln Collection Top American Libraries Canadian Libraries Universal Library Project Gutenberg Children's Library Biodiversity Heritage Library Books by Language Additional Collections Video TV News Understanding 9/11 Featured All Video This Just In Prelinger Archives Democracy Now! Occupy Wall Street TV NSA Clip Library Top Animation & Cartoons Arts & Music Computers & Technology Cultural & Academic Films Ephemeral Films Movies News & Public Affairs Spirituality & Religion Sports Videos Television Videogame Videos Vlogs Youth Media Search the history of over 808 billion web pages on the Internet. Search the Wayback Machine Search icon An illustration of a magnifying glass. Mobile Apps Wayback Machine iOS Wayback Machine Android Browser Extensions Chrome Firefox Safari Edge Archive-It Subscription Explore the Collections Learn More Build Collections Save Page Now Capture a web page as it appears now for use as a trusted citation in the future. Please enter a valid web address AboutBlogProjectsHelpDonateContactJobsVolunteerPeople About Blog Projects Help Donate Donate icon An illustration of a heart shape Contact Jobs Volunteer People Audio Item Preview Flag this item for Graphic Violence Explicit Sexual Content Hate Speech Misinformation/Disinformation Marketing/Phishing/Advertising Misleading/Inaccurate/Missing Metadata audio Tiểu Bạch Thỏ, Em Chạy Đâu Cho Thoát Topics Tiểu Bạch Thỏ, Em Chạy Đâu Cho Thoát Tiểu Bạch Thỏ, Em Chạy Đâu Cho Thoát Addeddate 2022-12-10 103647 Identifier tieu-bach-tho-em-chay-dau-cho-thoat Scanner Internet Archive HTML5 Uploader plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. 45 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file ITEM TILE download download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 9 files VBR MP3 Uplevel BACK TIỂU BẠCH THỎ, EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT - Truyện Ngôn Tình Hay download Hắc Biến Thái, Mùi Nước Hoa Của Phụ Nữ - TIỂU BẠCH THỎ, EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT - Ngôn Tình download Dám Tính Toán Lên Người Phụ Nữ Của Anh - TIỂU BẠCH THỎ, EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT - Ngôn Tình download Để Tôi Trị Hết Cái Tính Trăng Hoa Của Chú - TIỂU BẠCH THỎ, EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT - Ngôn Tình download Em Yêu Anh, Hắc Bạch Lam! - TIỂU BẠCH THỎ, EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT - Ngôn Tình download Cô Hãy Rời Xa Nó Ra, Số Tiền Này Sẽ.... - TIỂU BẠCH THỎ, EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT - Ngôn Tình download Biến Cố Lớn Xảy Ra - TIỂU BẠCH THỎ, EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT - Truyện Ngôn Tình Hay - Sủng Ngọt download Tại Sao Lại Đem Cô Ấy Rời Khỏi - TIỂU BẠCH THỎ, EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT - Truyện Ngôn Tình Hay download TIỂU BẠCH THỎ, EM CHẠY ĐÂU CHO THOÁT - Truyện Ngôn Tình download download 32 Files download 14 Original SHOW ALL IN COLLECTIONS Community Audio Community Collections Uploaded by bachtruyenvn on December 10, 2022 SIMILAR ITEMS based on metadata Terms of Service last updated 12/31/2014
"Cái thằng bất hiếu này, mày xem mày đang làm cái trò gì vậy, mày nghĩ đây là trò đùa sao?" Ông Hắc lớn tiếng Bạch Lam đứng thẳng người lại, tay lau đi vệt máu ở miệng, cười lạnh. Lâm Mạn Ninh nhìn anh đầy hoảng hốt, rơm rớm nước mắt, cô không ngờ lại xảy ra chuyện như thế "Vì một cuộc hôn nhân định sẵn mà ông lại ra tay đánh con ruột của mình, thật làm tôi mở rộng tầm mắt." Hắc Bạch Lam lạnh lùng Hắc tức giận"Mày câm miệng lại, thường ngày ở ngoài đường muốn ăn chơi với những con đàn bà mắt xanh mỏ đỏ tao không nói gì, nhưng chuyện này là chuyện cả đời mày, mày lại dẫn con bé này về là có ý gì?"Lâm Mạn Ninh hoảng sợ lùi ra phía sau, Hắc Bạch Lam nắm lấy tay cô, nghiến răng "Sắp đặt rồi thế nào? Ngày xưa không phải ông nội cũng sắp đặt cho ông sao? Kết quả cuối cùng là mỗi người âm dương cách biệt, ông không biết lấy đó làm gương à."Ông Hắc nói"Tao với mẹ mày vốn dĩ không có tình cảm."- "Vậy ông nghĩ tôi và Tô Duệ có tình cảm sao?" Hắc Bạch Lam lớn tiếng lại, hai mắt đỏ vằn Mạn Ninh lần đầu tiên thấy anh giận dữ như vậy, nhưng cô không thấy sợ, chỉ thấy xót anh, đôi mắt đó như thể chứa đựng rất nhiều đau "Từ bé không phải mày đã quý con bé sao? Con bé cũng rất mến mày, hai đứa từ nhỏ vốn đã có tình cảm, chỉ là xa cách mấy năm nên mày hồ đồ thôi."Hắc Bạch Lam cười lạnh"Vậy thì ông thật sự không biết tình yêu là như thế nào rồi? Tôi với cô ấy vốn dĩ chỉ có tình nghĩa anh em, không hơn không kém."- "Mày..." Ông Hắc tức giận định giơ tay tát anh thêm lần Tâm Như đi đến nắm lấy tay ông"Ông ơi, đừng tức giận nữa, kẻo làm hại đến sức khỏe."- "Mày là đồ bất hiếu, mẹ mày chắc chắn sẽ thấy vọng về mày lắm."Gân trên trán anh giật đùng đùng, khó khăn lắm anh mới rít lên được một câu"Ông đừng lôi mẹ ra đả kích tôi, ngày xưa nếu ông không ngoại tình rồi dắt loại phụ nữ lẳng lơ về nhà thì mẹ tôi đã không mất, tôi cũng không như thế này, ông không có quyền gì trách mắng tôi cả."Lâm Mạn Ninh nhìn anh, thì ra anh có một quá khứ đau khổ như vậy, cô lại không biết, quen anh bấy lâu nay cô chưa biết chuyện gì của Bạch Lam nói tiếp"Hôm nay tôi về đây là để nói cho ông biết cô ấy sẽ là vợ của tôi, tất nhiên tôi không cần sự đồng ý của ông hay không? Tôi chỉ muốn nói với ông là cuộc hôn nhân sắp đặt đó sẽ không xảy ra đâu."Nói rồi anh nắm lấy tay cô quay người bước đi, ánh mắt anh quét qua người mẹ kế, như thể nhìn thấu tim gan bà, Trịnh Tâm Như hoảng sợ lùi ra đến xe, anh vẫn như bình thường mở cửa xe cho cô lên, Lâm Mạn Ninh nhìn anh, ánh mắt ngập "Sao vậy, lên xe đi, sương xuống kẻo lạnh." Giọng anh ôn nhu như thể không hề xảy ra chuyện vừa Mạn Ninh ngoan ngoãn ngồi vào trong xe, Hắc Bạch Lam vòng ra mở cửa rồi ngòi vào ghế lái. Lâm Mạn Ninh đưa tay đụng vào bên má sưng đỏ của Bạch Lam nắm lấy tay cô đặt lên đùi mình"Chúng ta đi ăn gì nhé!."Lâm Mạn Ninh lắc đầu, sịt mũi. Hắc Bạch Lam cau mày, nhìn "Sao vậy?"Lâm Mạn Ninh nói"Bố của chú..?"- "Được rồi, anh xin lỗi, anh nên nói cho em biết sớm là anh và bố anh có quan hệ không tốt, làm em hoảng sợ rồi, không sao đâu." Anh xoa xoa đầu Mạn Ninh nhìn anh, biểu hiện như vậy giống như chuyện này là chuyện thườn ngày xảy ra vậy, cô "Thì ra chú có quá khứ như vậy, có chuyện gì chú có thể kể cho tôi nghe được không?"Hắc bạch Lam mỉm cười"Em muốn nghe chuyện gì?"- "Tất cả." Lâm Mạn Ninh nhỏ giọng, Bạch Lam gật đầu, khởi động xe rời đi"Mọi chuyện chắc em cũng đã hiểu được vài phần..?"Lâm Mạn Ninh gật đầu, Hắc Bạch Lam kể cho cô nghe chuyện năm anh bốn tuổi, rồi cả chuyện Tô Duệ, đến cả chuyện anh và Trịnh kiều Ân trải qua mối tình đầu nhưng bị bố anh ngăn cách bơi người mẹ Mạn Ninh chăm chú nghe anh kể, tim quặn lại, lồng ngực khó thở đến kì lạ, cô thấy rất thương anh. Giờ thì cô đã biết vì sao tấm hình trong phòng ngủ lúc cô nhìn thấy chỉ có anh và mẹ dừng lại trước cổng biệt thự của anh, Hắc Bạch Lam mỉm cười nói"Ăn tối rồi anh đưa em về nhé! Ăn nhà hàng giờ này không ngon đâu."Lâm Mạn Ninh nhướn người sang ôm anh, mặt gục vào hõm vai anh, giọng cô trong đêm tối vang lên thật êm nói này khiến anh khắc cốt ghi tâm, tim đập nhanh từng "Hắc Bạch Lam, em yêu anh!".Anh bất ngờ trước câu nói đó, nhưng một giây sau liền chủ động hôn lên môi cô. Lưỡi anh xâm nhập vào bên trong quấn lấy lưỡi cô, cô có thể cảm nhận được vị tanh nồng của máu trong miệng anh, ánh mắt lại càng ngấn lệ nay, lần đầu tiên anh thấy cô chủ động như thế, lần đầu tiên anh thấy cô dịu dàng như thế, nụ hôn càng lúc càng sâu hơn. Đến khi hơi thở cả hai loạn nhịp thì anh mới buông cô cửa bước xuống xe rồi bế thốc cô lên đi vào trong biệt thự, chân nhằm thẳng phòng ngủ trên lầu mà bước Mạn Ninh mỉm cười tựa đầu vào lồng ngực anh, cảm giác thật thoải mái và dễ chịu.***Chap sau có gì nhỉ??
tieu bach tho em chay dau